Đoàn ĐBQH tỉnh Tuyên Quang tại thảo luận tổ.
Phát biểu tại phiên thảo luận, đại biểu Ma Thị Thúy, Phó Trưởng Đoàn ĐBQH hoạt động chuyên trách khóa XV tỉnh góp ý: Cử tri đồng tình với chủ trương Nhà nước cung cấp một bộ SGK thống nhất toàn quốc nhằm bảo đảm công bằng giáo dục, nhất là vùng khó khăn. Tuy nhiên, cần làm rõ bộ SGK này là bắt buộc hay là chuẩn miễn phí còn các bộ khác vẫn được lựa chọn. Đề nghị Chính phủ hướng dẫn cụ thể cơ chế lựa chọn, sử dụng SGK để tránh xáo trộn. Chính sách miễn phí SGK là nhân văn, nhưng cần làm rõ cơ chế cung cấp, quản lý, và khuyến khích thư viện SGK dùng chung để tránh lãng phí.
Phó trưởng Đoàn ĐBQH hoạt động chuyên trách Ma Thị Thuý tham gia ý kiến.
Về biên soạn, thẩm định SGK, cần đảm bảo tính độc lập, minh bạch của Hội đồng thẩm định Quốc gia, có tiêu chuẩn rõ ràng cho thành viên (ưu tiên chuyên gia, nhà giáo giàu kinh nghiệm, không có lợi ích liên quan đến nhà xuất bản) và công khai kết quả thẩm định, lấy ý kiến rộng rãi từ cơ sở. Việc trao thẩm quyền cho UBND cấp tỉnh phê duyệt TLGDĐP là hợp lý, nhưng cần: quy định rõ giới hạn nội dung (chỉ đặc thù địa phương, không trùng lặp SGK quốc gia), Bộ GD&ĐT ban hành khung hướng dẫn thống nhất về cấu trúc, và tăng cường kiểm tra định kỳ để tránh sai lệch lịch sử - văn hóa. SGK, TLGDĐP nên được thể hiện dưới nhiều hình thức (sách in, chữ nổi, điện tử) và đề nghị có cơ chế hỗ trợ trang thiết bị số cho vùng khó khăn. Về Hoàn thành chương trình và Tốt nghiệp THPT, quy định mới được đánh giá là: Phù hợp xu hướng quốc tế, tăng tính thực chất của bằng cấp, linh hoạt (học sinh không đạt vẫn được cấp giấy chứng nhận hoàn thành chương trình), đơn giản hóa thủ tục ở tiểu học/THCS, và phân cấp thẩm quyền cho hiệu trưởng. Tuy nhiên, còn hạn chế và băn khoăn:Việc cấp giấy chứng nhận hoàn thành chương trình cho người không thi hoặc thi không đạt có thể gây hiểu lầm xã hội và thiếu cơ sở pháp lý rõ ràng trong tuyển sinh/việc làm.Vai trò, hình thức và thẩm quyền tổ chức kỳ thi THPT quốc gia chưa được xác định rõ. Giá trị pháp lý của "giấy chứng nhận hoàn thành chương trình phổ thông" cần được làm rõ (có được dùng để học nghề, trung cấp hay không?). Đại biểu Ma Thị Thúy đề xuất, cần quy định rõ giá trị pháp lý của giấy chứng nhận (được sử dụng để học nghề, nhưng không thay thế bằng tốt nghiệp); bổ sung điều khoản hướng dẫn chi tiết về tổ chức kỳ thi tốt nghiệp; và tăng cường công khai, minh bạch việc cấp bằng/chứng nhận bằng mã số định danh, hồ sơ điện tử.
Đại biểu Tráng A Dương nhất trí với một số nội dung.
Tham gia thảo luận, đại biểu Tráng A Dương bày tỏ sự nhất trí với năm nhóm chính sách lớn của dự thảo Luật Giáo dục nghề nghiệp (sửa đổi), đồng tình đề nghị tiếp tục rà soát để bảo đảm sự thống nhất giữa hồ sơ dự án luật với các luật khác đang được sửa đổi trong năm 2025. Đại biểu cho rằng quy định về “trung tâm tham gia hoạt động giáo dục nghề nghiệp khác” tại Điều 7 còn chung chung, cần xác định rõ loại hình trung tâm nhằm bảo đảm khả thi trong áp dụng. Về tài chính đối với cơ sở giáo dục nghề nghiệp công lập, đại biểu nhận định việc cho phép huy động và sử dụng vốn là cần thiết nhưng phải đi kèm cơ chế giám sát, công khai minh bạch thông tin tài chính để tránh tiêu cực; đề nghị bổ sung quy định yêu cầu các cơ sở công khai báo cáo tài chính hằng năm, bao gồm nguồn thu, khoản thu và hiệu quả sử dụng.
Với Luật Giáo dục đại học (sửa đổi), đại biểu Tráng A Dương đề nghị bổ sung cơ chế cử tuyển riêng cho học sinh dân tộc thiểu số và vùng đặc biệt khó khăn, thể chế hóa chủ trương của Đảng về phát triển đội ngũ cán bộ người dân tộc thiểu số. Đại biểu cũng cho rằng cần rà soát quy định liên quan đến phát triển khoa học, công nghệ và đổi mới sáng tạo để thống nhất với dự thảo Luật Khoa học và Công nghệ; đồng thời nghiên cứu bổ sung cơ chế phản hồi từ phía doanh nghiệp, đơn vị sử dụng lao động để nâng cao hiệu quả kết nối giữa đào tạo và thực tiễn.
ĐBQH Vương Thị Hương tham gia ý kiến.
Phát biểu tại tổ, đại biểu Vương Thị Hương góp ý dự án Luật giáo dục Đại học (sửa đổi) tập trung vào việc thể chế hóa Nghị quyết số 72-NQ/TW về một số giải pháp đột phá, tăng cường bảo vệ, chăm sóc và nâng cao sức khỏe Nhân dân, đề nghị phân định rõ thẩm quyền quản lý đối với đào tạo chuyên sâu đặc thù trong lĩnh vực sức khỏe cho Bộ Y tế. Đại biểu đề nghị chỉnh lý các điều khoản giao Bộ Y tế: thẩm quyền quản lý nhà nước về đào tạo chuyên sâu đặc thù trình độ sau đại học trong lĩnh vực sức khỏe (Điều 6); Ban hành chuẩn chương trình đào tạo chuyên khoa, hướng dẫn việc xây dựng, rà soát, đánh giá, giám sát thực hiện chuẩn (Điều 22); Ban hành Danh mục thống kê ngành đào tạo chuyên khoa; quy định quy trình xây dựng, thẩm định và ban hành chương trình đào tạo chuyên khoa; quy trình phê duyệt, đình chỉ, chấm dứt thực hiện chương trình đào tạo chuyên khoa (Điều 23); Phê duyệt chương trình đào tạo các ngành đào tạo chuyên khoa trong lĩnh vực sức khỏe (Điều 24); Ban hành quy chế tuyển sinh đào tạo chuyên khoa (Điều 25); Ban hành quy chế đào tạo chuyên khoa (Điều 26). Đại biểu đề xuất chỉnh lý Khoản 3, Điều 1 Dự thảo Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Giáo dục theo hướng: “Chính phủ quy định cụ thể về quản lý văn bằng, chứng chỉ của hệ thống giáo dục quốc dân; văn bằng trình độ tương đương của một số ngành đào tạo chuyên sâu đặc thù” thay vì giao Bộ Giáo dục và Đào tạo quy định như dự thảo Luật, nhằm đảm bảo tính thống nhất, đồng bộ trong quản lý văn bằng, chứng chỉ trên phạm vi toàn quốc.
Cùng tham gia phát biểu, đại biểu Phạm Thúy Chinh cơ bản nhất trí với báo cáo thẩm tra của Ủy ban Văn hóa, Xã hội, đồng thời đóng góp nhiều ý kiến thiết thực đối với Luật Giáo dục (sửa đổi). Đại biểu cho rằng quy định về Quỹ Học bổng Quốc gia trong dự thảo có nội dung trùng lặp với học bổng khuyến khích học tập và chưa thống nhất với Luật Ngân sách nhà nước. Để bảo đảm tính khả thi, đại biểu đề nghị chỉ quy định nguyên tắc chung trong luật, còn các nội dung cụ thể như thành lập, nguồn hình thành, nguyên tắc hoạt động, quản lý nên giao Chính phủ hướng dẫn. Về chính sách ưu đãi đất đai, đại biểu đề nghị rà soát để thống nhất với Luật Đất đai vì luật này không có khái niệm “quỹ đất sạch”. Về chính sách ưu đãi thuế thu nhập doanh nghiệp, đại biểu nhận định quy định miễn thuế cho cơ sở giáo dục công lập và tư thục không vì lợi nhuận là tích cực, nhưng có thể chồng chéo với Luật Thuế thu nhập doanh nghiệp hiện hành, do đó cần chuyển quy định này sang điều khoản chuyển tiếp khi sửa Luật Thuế TNDN. Đại biểu cũng đề xuất không nên quy định cứng tỷ lệ chi ngân sách cho giáo dục ngay trong luật, mà chỉ nên xác định nguyên tắc để bảo đảm tính linh hoạt trong điều hành tài chính - ngân sách hằng năm.
Đại biểu Phạm Thuý Chinh tham gia phát biểu.
Các ý kiến thảo luận đều thể hiện tinh thần trách nhiệm, nghiên cứu kỹ lưỡng và bám sát thực tiễn của địa phương, nhất là các vấn đề liên quan đến công bằng trong tiếp cận giáo dục, đào tạo nhân lực vùng dân tộc thiểu số, nâng cao chất lượng giáo dục nghề nghiệp, đại học và sau đại học. Những kiến nghị này sẽ là cơ sở quan trọng để cơ quan soạn thảo tiếp thu, hoàn thiện các dự thảo luật, góp phần hoàn thiện hệ thống chính sách pháp luật về giáo dục, đáp ứng yêu cầu phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao, phục vụ sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước trong giai đoạn mới.
Theo hdndtuyenquang.gov.vn